English

MS 08: HÀNH TRÌNH MÙA TRĂNG YÊU THƯƠNG

BÀI DỰ THI: VTTC TRONG TÔI - MS 08

Họ và tên: Lý Phước Thịnh

Chức vụ: Chuyên viên phòng Du Lịch Lữ Hành

Đơn vị : Văn Phòng Cơ Quan

HÀNH TRÌNH MÙA TRĂNG YÊU THƯƠNG

Tôi là Phước Thịnh, nhân viên phòng DLLH công ty Cp DL và TM Vinacomin - VTTC Travel. Kỉ niệm về mùa trăng với ngôi nhà thứ hai của tôi năm 2021 thật tuyệt vời và khó quên. Khi phòng nhận thông tin sẽ chuẩn bị đóng gói, vận chuyển số lượng lớn bánh trung thu đến với các đơn vị đối tác trong ngành, phục vụ cho các anh chị em có một mùa trung thu sung túc, tôi đã rất háo hức vì được làm việc, được gặp mọi người ở công ty. Những chiếc hộp thể hiện sự tươi tắn của sản phẩm, VTTC Food còn được in ánh vàng trên nền xanh, đỏ làm nổi bật thương hiệu mà công ty đã xây dựng và phát triển mạnh mẽ trong hơn một năm qua. Tôi cảm nhận được sự chu đáo trong từng khâu, sự tâm huyết của ban lãnh đạo muốn gửi gắm đến khách hàng thông qua từng sản phẩm như thế. Tôi cực kì trân trọng và cảm thấy khâm phục quý ban giám đốc, lúc nào cũng tìm ra sáng kiến và giải pháp để hỗ trợ các anh chị em trong công ty, đặc biệt là trong thời gian khó khăn của dịch Covid, tạo công việc để cho mọi người có thể trang trải cuộc sống. Tôi cũng cảm nhận được sự vui vẻ, hăng hái của các thành viên khi làm việc, những chiếc hộp cứ thế lấp đầy, lấp đầy cả phòng và cả hành lang của công ty.


Công đoạn đóng gói và xếp bánh vào hộp được thực hiện rất nhanh và chuyên nghiệp bởi các anh chị trong công ty. Điều làm tôi cảm thấy tự hào và yêu mến nhất đó là mỗi sản phẩm VTTC Food đưa đến tay khách hàng đều gửi gắm được nguyện vọng của ban lãnh đạo. “Thư cảm ơn” được đặt trang trọng giữa hộp bánh, khi vừa mở ra khách hàng sẽ đọc được đầu tiên và cảm thấy sự chân thành của chúng tôi khi được phục vụ và lần này là sản phẩm bánh trung thu.

Rời Hà Nội với thời tiết thuận lợi, điều chúng tôi lo sợ nhất đã đến vào lúc 8h45 sáng hôm sau: mưa nặng hạt. Mặc dù đã kiểm tra rất kĩ trước khi khởi hành nhưng thấy thời tiết như thế chúng tôi phải đưa xe nhanh chóng vào cây xăng gần nhất để gia cố lại tấm bạt, ngăn không cho nước mưa rỉ vào. Cảm giác hồi hộp, lo sợ như kéo căng hai đầu của sợi chun ra càng ngày càng xa vậy. Đảm bảo ăn uống và sức khoẻ là điều quan trọng của chuyến đi nhưng trong thời gian giãn cách, những bữa cơm vội trên xe hoặc mì tôm là giải pháp tốt nhất hiện tại. Nhưng không vì thế mà mọi người nản lòng, ai nấy đều vui vẻ và mong sẽ sớm vào điểm đến.

Đêm thứ hai chắc sẽ là đêm cảm xúc nhất với tôi vì tôi được gặp được ba mẹ, đặt chân lên mảnh đất quê hương thân yêu sau 15 tháng xa nhà. Tôi sinh ra và lớn lên tại Bình Định, một mảnh đất miền Trung hiền hoà, con người cần cù chịu thương chịu khó. Tết âm lịch Canh Tí tôi đã chuẩn bị vé máy bay về quê thăm ba mẹ nhưng Hà Nội bùng dịch, tôi đành huỷ hết vé và ở lại Hà Nội chống dịch. Hôm nay tròn 15 tháng tôi mới gặp được gia đình và gặp nhau tại chốt kiểm dịch. Tôi chỉ có vỏn vẹn năm phút để gặp, hỏi thăm sức khoẻ, gửi cho ba mẹ một ít đồ và chụp một kiểu ảnh được ngăn đôi bởi hàng rào kiểm dịch. Ba mẹ giúp tôi mua một số loại bánh đặc sản và thức ăn để anh em chúng tôi ngồi ăn tối ngay tại đó. Mặc dù đã quen với ẩm thực của miền Bắc nhưng tôi vẫn không thể nào quên được hương vị dân dã của quê hương.
 

Tôi làm hướng dẫn viên du lịch cũng đủ lâu và quen với việc sống xa gia đình, nhưng nhìn bóng dáng ba mẹ dần xa, tôi thật sự rất muốn ôm cả hai người. Nhưng chắc ai cũng hiểu là điều đó là không thể, con đi giúp cái tết trung thu sung túc cho mọi người, hẹn ba mẹ tết đoàn viên con sẽ về.
Chuyến đi rất thuận lợi cho đến khi đến trạm kiểm soát dịch đầu huyện Lạc Dương. Thời tiết rất lạnh, mưa phùn, nhiều sương mù chỉ 14 độ C. Và điều làm chúng tôi lạnh người hơn cái thời tiết ấy chính là chỉ thị mới nhất của tỉnh Lâm Đồng chỉ cho phép 2 người trên xe đi vào tỉnh và không có trường hợp ngoại lệ, đội tôi thì 5 người. Thế là bao nhiêu phương án được đưa ra để giải quyết vấn đề gặp phải. Theo lộ trình vạch ra từ đầu, sau khi di chuyển đến công ty LDA để giao bánh trung thu, tôi chỉ phải di chuyển 100km nữa sẽ đến đơn vị DNA. Để đảm bảo sức khoẻ cho tài xế, tôi đành ở lại chốt và đợi vì thời gian giao bánh cho đơn vị LDA đã sắp đến. Đội sẽ quay lại đón tôi và theo lộ trình mới thêm 500km so với lộ trình ban đầu.

Trong lòng rất sốt ruột, k biết mọi người đi có an toàn và đến đúng giờ hẹn không vì đường đèo rất nhiều sương mù và mưa phùn. Cuối cùng, sau gần bốn tiếng chờ đợi tôi cũng nhận được thông tin đội hoàn thành nhiệm vụ giao bánh. Ở Hà Nội một ngày tôi tắm ba lần nhưng hôm nay là ngày thứ ba tôi chưa được tắm, không những thế còn trải nghiệm tắm nước lạnh ở thời tiết 17 độ C, thật là một cảm giác “co quắp” tứ chi lại mỗi khi nước lên người. Tôi tiếc một điều là không thể cùng cả đội vào trao tận tay những hộp quà đến với các anh chị trong đơn vị nhôm LDA. Dù sao đi nữa công việc cũng đã thành công 50% dù có trục trặc một chút.

Cả đội quay lại đón tôi vào lúc 16h30 chiều và tiếp tục hành trình xuyên đêm đến với thành phố Buôn Ma Thuột nghỉ ngơi, chuẩn bị cho đơn vị DNA vào sáng hôm sau. Chúng tôi đến Buôn Ma Thuột lúc 23h30, tranh thủ nhận phòng để tắm rửa và nghỉ ngơi, ăn vội cốc mì để chuẩn bị công việc sáng mai. 4h30 chúng tôi đã lên xe khởi hành di chuyển xuống huyện Đăk R’ Lấp, giao số bánh còn lại cho đơn vị DNA. Xe chúng tôi được phun khử khuẩn, các thùng bánh bên ngoài cũng được khử khuẩn trước khi mở nắp. Thấy chúng tôi bê thùng bánh từ xe xuống, các anh chị đều rất vui mừng và bảo mong mãi bánh đã đến, trông rất là háo hức. Mọi người đều tươi cười, vui vẻ khi nhận được những hộp bánh, tươi cười khi chụp ảnh cùng, tôi dường như cảm thấy chuyến đi của mình thật ý nghĩa và đong đầy cảm xúc. Vì hạnh phúc không chỉ là nhận lại, mà đôi khi là sự trao đi.



Hoàn thành nhiệm vụ và trên đường về khách sạn tôi cảm thấy may mắn khi luôn nhận được sự quan tâm và thăm hỏi của ban lãnh đạo về tình hình thời tiết, hàng hoá, sức khoẻ của đội. Tôi biết những thành viên ở nhà đang rất sốt ruột không kém chúng tôi. Bây giờ tôi có thể ngủ một giấc thoải mái để chuẩn bị trở về thủ đô gặp mọi người. Chuyến đi này là một trải nghiệm cực kì đáng nhớ và quý giá đối với tôi. Trải qua gần 3700km cho cả chuyến đi với những cung bậc cảm xúc khác nhau, từ vui mừng, hồi hộp, lo sợ, mệt mỏi hay những giây phút hạnh phúc vì được gặp gia đình tại chốt kiểm dịch, tất cả đều là những kỉ niệm không thể quên đối với tôi. Tôi hiểu thêm về công ty, sự tận tâm, tỉ mỉ trong từng giai đoạn chuẩn bị trước chuyến đi cùng đội ngũ hậu phương ở nhà là một pháo đài vững chắc để chúng tôi có thể lên đường, mang mùa trăng ấm áp đến các anh chị nhân viên trong ngành trên địa bàn Tây Nguyên. Mỗi sản phẩm của VTTC Food, đặc biệt là bánh trung thu lần này, tôi cảm thấy được mọi người đều làm việc với tinh thần rất cao, thể hiện sự chuyên nghiệp khi đưa sản phẩm mới đến với khách hàng. Trong tình hình diễn biến dịch Covid còn rất phức tạp như thế, với sự vươn lên và không chịu khuất phục của VTTC Food cùng với sự đồng lòng của các nhân viên trong công ty, tôi chắc chắn rằng thời gian khó khăn thế nào đi nữa chúng tôi cũng có thể vượt qua. Chuyến đi này càng ý nghĩa đối với tôi hơn nữa khi là công việc đầu tiên được ban lãnh đạo tin tưởng giao phó với hợp đồng gia hạn tiếp theo trong ba năm tới. Tôi hi vọng rằng với một chút sức lực cá nhân nhỏ bé của mình cộng với sự đồng lòng của tập thể đại gia đình VTTC, ngày kỉ niệm 25 năm thành lập công ty sắp đến chúng ta sẽ tiếp tục viết thêm trang sử mới của VTTC, đặc biệt là sự phát triển của VTTC Food.

 

Gửi yêu cầu x
TƯ VẤN CHO BẠN CHUYẾN ĐI ĐÁNG NHỚ Luôn sẵn có giá tốt nhất theo bất cứ nhu cầu bạn cần
Họ tên *
Điện thoại *
Email
Yêu cầu *